
Cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước vào trường THPT
Bài làm
Ai ai sống trong cuộc đời này cũng sẽ có biết bao nhiêu kỷ niệm khó quên, mỗi kỷ niệm cho dù vui hay buồn, sợ hãi hay hạnh phúc thì đều khắc sâu trong trí nhớ để ta tự nhủ mình phải cố gắng hơn nữa trong cuộc sống. Và với em ngày đầu tiên bước vào trường THPT là một kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh. Vì trong khoảnh khắc đó nó đã mang cho em một khoảnh khắc không thể nào có thể quên đi được.
Khi em phải chia tay với chiếc khăn quàng đỏ, với ngôi trường THCS Lương Khánh Thiện thì em bước vào ngưỡng cửa trường THPT. Trong em lúc này đây đó là một cảm giác bồi hồi, mới lạ tràn về trong em. Em vẫn còn nhớ như in cái cảm giác ngỡ ngàng, lo lắng thậm chí là sợ sệt khi bước đến học ở một ngôi trường hoàn toàn xa lạ. Lúc đó em cũng cứ ngỡ như mình được trở về với những ngày đầu bước vào lớp 1, và cũng giông giống với cảm giác khi bước vào mái trường THCS năm nào vậy. Nhưng khác là em không được bao bọc bởi vòng tay của mẹ yêu như các cấp dưới, từ đây em bước đến ngôi trường này chỉ có một mình em. Em lo sợ lắm, cảm giác trống rỗng bao trùm khiến em muốn chạy thật nhanh về nhà. Nhưng lý trí đã cản em lại, em cần phải thích nghi và đối mặt với môi trường mới mẻ và chắc chắn nó sẽ có rất nhiều điều lý thú nữa.
Cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước vào trường THPT
Khoảng thời gian vào tháng 8 – tháng giao mùa từ cuối hạ đến đầu thu đó chính là tháng mà những chùm phượng vĩ lúc này đây cũngchỉ còn thưa thớt vài nhánh nở muộn và cũng là tháng đầu tiên tôi bước vào trường THPT Kiến An. Khi bước đến ngôi trường khang trang, đồ sộ với những bài học đầu tiên.
Cảm xúc trong em thật lạ, vừa vui khi cánh cửa THPT đã mở ra sau ba tháng hè ôn luyện. Nhưng cũng lại sợ vì nơi đây với em xa lạ hoàn toàn. Nhìn xung quanh em thấy mọi thứ quả thật đều rất mới từ quang cảnh, ngôi trường và có cả những con người lạ nữa. Ngôi trường mới, bạn mới, thầy cô mới và cả cách học mới nữa, nhưng tất cả sau này lại trở thành một ký ức đẹp về buổi đầu. Em cũng tự hứa với bản thân mình rằng mình cũng phải thích nghi dần, đồng thời cũng phải làm quen dần vì trong quá trình ba năm ở đây gần như sẽ quyết định cuộc đời em sau này. Thực sự em biết được chắc chắn đây cũng sẽ là một khoảng thời gian vô cùng gian nan bà đầy thử thách đối với em.
Em vẫn còn nhớ mãi đó chính là một ngày trời trong, khí thu như cũng không mang được cái se se lạnh rõ rệt mà nó mới chỉ khiến trong lòng người ta chợt nhẹ nhàng lắng xuống. Em đến ngôi trường THPT Kiến An với tâm trạng bồi hồi lo lắng. Và một điều không thể phủ nhận được là trong lòng em như vẫn cứ xôn xao một cảm xúc khó tả.
Khi đã xem danh sách và theo yêu cầu của thầy cô em về lớp thepo quy định và bắt đầu có những lời làm quen từ các bạn cùng lớp. Lúc đó thì em thấy được bao nhiêu lo lắng trong em như biến mất. Chúng em đợi cô chủ nhiệm vào và cô làm quen với chúng em, sự thân thiện của cô giúp cho chúng em nhanh chóng hòa nhập với tập thể lớp hơn. Cô chủ nhiệm căn dặn chúng em những nội quy chung và nhắc nhở chúng em làm theo. Cứ như thế cảm giác xa lạ bỗng biến mất hoàn toàn trong em. Và lúc đó em cũng tự nhủ mình cũng sẽ phải cố gắng để nắm giữ từng giây từng phút ấy. Đồng thời cũng phải biết tận dụng quãng thời gian 3 năm của em tuy có ít ỏi nhưng vô cùng quan trọng để phấn đấu để có thể đạt được ước mơ của mình trong tương lai. Em cũng vui mừng lắm vì em được học trong một ngôi trường THPT Kiến An – một ngôi trường có bề dày truyền thống và thành tích, bản thân em cũng lại có biết bao niềm vui sướng và đồng thời đó là một sự tự hào xen lẫn cả nỗi lo lắng nữa. Thế nhưng trên hết tất cả sự quan trọng với em lúc đó đã biến thành sự quyết tâm. Em sẽ phải cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với truyền thống của nhà trường, xứng đáng là học sinh của thầy cô cũng như làm vui lòng bố mẹ nữa.
Ngôi trường này- Trường THPT Kiến An chính là nơi em sừng chân trong suốt 3 năm học và em sẽ cố gắng tích lũy kiến thức để đạt được thành công của chính mình. Em sẽ không bao giờ quên được những ngày đầu tiên khi em bước đến mái trường này.
Minh Tân